Tổng thống Mỹ được bảo vệ như thế nào?
Cong ty bao ve SBC – “Để che chắn tổng thống, chúng tôi phải trải ra hết sức bằng thân mình và lập vành đai an toàn. Tôi che xong, chỉ trong một giây rưỡi, hai đồng nghiệp đã đưa tổng thống lên xe, các nhân viên khác nhảy bổ đến trấn áp hung thủ”, một vệ sĩ của tổng thống Mỹ kể.
Các tổng thống Mỹ được bảo vệ bởi Secret Service (sở mật vụ Mỹ) theo quy định của Quốc hội Mỹ kể từ sau vụ ám sát tổng thống William McKinley năm 1901.
Trước đây, USSS có nhiệm vụ chống tội phạm kinh tế, làm bạc giả, chi phiếu giả…). Năm 2003, USSS còn trực thuộc Bộ Ngân khố Mỹ. Cho đến khi Bộ An ninh Nội địa ra đời, USSS mới trực thuộc bộ này. Nhân viên USSS mang tên mật vụ bởi khi hành sự họ không được tiết lộ thân phận mình là ai, mà như kiểu nhân viên FBI tông cửa vào, tay chĩa súng, miệng quát um: “Đứng yên! FBI đây”.
USSS có nhiệm vụ bảo vệ tổng thống, phó tổng thống cùng các quan chức khác trong chính phủ cùng thân nhân trực tiếp của họ; các cựu tổng thống và phu nhân (trong thời gian 10 năm sau khi thôi chức); các nguyên thủ quốc gia, chính phủ đến công du Mỹ; các ứng viên tổng thống và phó tổng thống trong thời gian 120 ngày trước tổng tuyển cử.
Nhân viên mật vụ là ai?
USSS có khoảng trên 5.000 người gồm 2.100 nhân viên đặc vụ, 1.200 nhân viên cảnh vệ mặc sắc phục và 1.700 nhân viên kỹ thuật hỗ trợ, hành chính… Để gia nhập USSS, họ phải trung thành với phương châm “Lãnh đạn thay tổng thống”, có trình độ cử nhân bên cạnh các điều kiện thể chất khác, có ngoại ngữ ở trình độ S-3, tức là có thể đàm thoại trong các tình huống giao tiếp xã hội và nghề nghiệp.
Nhân viên mật vụ sử dụng súng ngắn Sig Sauer P229, được coi là “khẩu súng tốt nhất cần có trong một vụ đọ súng” và súng tiểu liên mini Uzi của Israel cùng tiểu liên MP5KA4.
Họ được đãi ngộ như sau: tiền thưởng khi nhập ngũ lĩnh một lần bằng 3 tháng lương, phụ cấp ngoại ngữ, cứ 5% lương cho một ngoại ngữ, thân nhân được hỗ trợ mua bảo hiểm y tế (vốn rất cao ở Mỹ).
Ronald Young, một nhân viên mật vụ, giải thích lý do yêu nghề: “Đầu tiên là đi đến đâu ai cũng đều ấn tượng. Là một người da đen, tôi rất tự hào là một nhân viên mật vụ. Chỉ có 185người da đen trong số 2.000 nhân viên đặc vụ. Kế đến là di chuyển: tôi đã đi hết 50 tiểu bang và 89 quốc gia”.
Lấy thân che đạn cho tổng thống
Trong lịch sử của USSS đã ó những trường hợp lãnh đạn cho tổng thống. Năm 1950, khi hai hung thủ người Puerto Rico mưu sát Harry Truman, sĩ quan mật vụ Coffelt đã lấy thân mình làm lá chắn và bị tử thương.
Một lần khác là vào năm 1981 khi nhân viên mật vụ McCarthy chắn đạn cho tổng thống Ronald Reagan khi ông vừa nhậm chức chưa đầy hai tháng. Lần đó Reagan vừa đọc xong một bài diễn văn tại khách sạn Hilton, sắp lên xe ra về thì một kẻ lạ mặt rẽ đám đông xông tới nhằm bắn 6 phát. Video quay lại cho thấy nhân viên mật vụ trên đã nhảy bổ ôm chầm lấy ông Reagan, lấy ngực mình hứng đạn.
Sau này, khi được truyền hình hỏi: “Phản ứng thông thường là nhào xuống đất, thu mình tránh đạn. Song anh thì lại nhảy xổ đến đứng chắn trước tổng thống. Đó có phải là kết quả đào tạo huấn luyện các anh hay không?”. McCarthy trả lời: “Cảnh sát quân đội khi thấy nổ súng thì đều ẩn náu. Họ được huấn luyện như thế và đã làm đúng bài bản huấn luyện. Còn chúng tôi được huấn luyện để che chắn và di tản tổng thống.
“Để che chắn tổng thống, chúng tôi phải trải dài ra hết sức bằng thân mình chứ không co rúm lại tìm chỗ tránh, và thiết lập vành đai an toàn. Tôi che xong, nội vụ chỉ diễn ra trong một giây rưỡi thì hai đồng nghiệp đã đưa tổng thống lên xe rồi, trong khi các nhân viên khác nhảy bổ đến trấn áp hung thủ. Thành ra, ai có hỏi gì tôi cũng chỉ trả lời là chẳng có gì to tát hay xả thân, mà là do phản xạ có được từ huấn luyện”.
Trong công tác bảo vệ yếu nhân, quan hệ giữa người bảo vệ và được bảo vệ càng gắn bó và hiệu quả. Tháng 11/2004, tại hội nghị APEC ở Chile, khi thấy cận vệ của mình bị chặn lại, ông Bush đã trở ra, và trước ống kính truyền hình, ra tay lôi người cận vệ này vào.
Bảo vệ tổng thống ở nước ngoài
Công tác bảo vệ khi tổng thống công du nước ngoài thường bắt đầu từ việc cử các nhóm tiền trạm đến quan sát, thăm dò từng vị trí mà tổng thống và các thành viên trong đoàn sẽ đến. Từng ngã ba ngã tư, ngõ hẻm cắt ngang qua các tuyến đường mà đoàn xe đi qua, lưu lượng giao thông, tập quán giao thông ở từng đoạn đều được ghi nhận trong từng chi tiết và tập hợp thành nhiều kịch bản khác nhau, kể cả các trường hợp khẩn cấp. Kế hoạch bảo vệ được thử nghiệm rồi chỉnh đi chỉnh lại nhiều lần.
Công tác tiền trạm có khi kéo dài cả năm. Một bộ chỉ huy tiền phương được thiết lập, gồm nhiều cơ quan khác nhau, cộng tác với cơ quan an ninh nước chủ nhà. Bảo vệ trên biển còn có một hàng không mẫu hạm túc trực ngoài hải phận quốc tế, cả tầm xa lẫn tầm gần, chưa kể tàu ngầm.
John Barletta, nguyên là cận vệ chính của cựu tổng thống Ronald Reagan, năm ngoái tổ chức chuyến công du Gruzia cho Nhà Trắng, cho biết trên BBC: Trong chuyến đi đó có đến 250 nhân viên mật vụ, mấy chục cố vấn an ninh, mấy toán cảnh khuyển… hộ Tống tổng thống Bush.
Không chỉ an ninh trên bộ, mà trên không và trên biển cũng được chăm sóc kỹ lưỡng. Trong chuyến công du này, các nguồn tin Nga cho biết máy bay do thám mặt đất U2 của không quân Mỹ bay tới bay lui trên không phận dãy Kavkaz nhiều ngày liền, chưa kể hai chiếc máy bay AWACS trang bị radar cảnh giới nguy cơ trên không như tên lửa hay vệ tinh, máy bay. Ngoài ra còn một phi đội máy bay chiến đấu vần vũ trên bầu trời.
Thực ra, không phải đến khi tổng thống sắp lên đường USSS mới ra quân làm việc tại điểm đến. USSS có chi nhánh tại Anh, Brazil, Bulgaria, Canada, Colombia, Đức, Mexico, Nam Phi, Nga, Pháp, Trung Quốc, Italy và tại trụ sở Interpol cùng Europol thường xuyên cập nhật thông tin thực địa.
Ngay cả chuyện ăn uống của tổng thống Mỹ cũng do các đầu bếp riêng của Nhà Trắng đi theo chăm lo. Thường thì tổng thống Mỹ di chuyển trên bộ bằng chiếc Cadillac One và trên không bằng Air Force One. Từ sau vụ 11/9, mỗi đoàn xe của tổng thống gồm ít nhất 30 chiếc.
“Khi tổng thống công du, cả Nhà Trắng cùng đi theo, từ xe cộ đến thức ăn, nước uống”, John Barletta tóm tắt.
(Tuổi Trẻ cuối tuần)
Công ty bảo vệ SBC
Nghề vệ sỹ bảo vệ đại gia ở Trung Quốc phát triển mạnh
Công ty sbc – Khi số triệu phú, tỷ phú ở Trung Quốc ngày càng nhiều lên thì tỷ lệ thuận theo đó là đội ngũ vệ sỹ..
Không như những hình ảnh lực lưỡng phô trương như trên phim ảnh, các vệ sỹ tư này lại có xu hướng cố gắng che giấu thân phận của mình. Họ kiêm lái xe, trông trẻ hoặc hòa nhập vào môi trường kinh doanh trong vai trò như một thư ký, một người… xách cặp hay một cấp dưới.
Không giống vệ sỹ ở phương Tây, vệ sỹ ở Trung Quốc thường không “kềnh càng” với tác phong hăm dọa. Thực tế, nhiều người trong số họ là nữ giới bởi một quan điểm rằng các phụ nữ trong một nhóm tùy tùng như vậy sẽ ít bị chú ý và nhờ đó sẽ hoạt động hiệu quả hơn.
Và cũng không giống ở phương Tây, họ không bao giờ được vũ trang bởi luật pháp Trung Quốc nghiêm cấm cá nhân sở hữu vũ khí. Thay vào đó, các vệ sỹ ở Trung Quốc đều là những chuyên gia võ thuật, được đào tạo để tước vũ khí hay khống chế một kẻ tấn công bằng vài cú đánh nhanh gọn.
Michael Zhe, Chủ tịch công ty vệ sỹ Beijing VSS Security Consulting (BVSC), nhận định: “Ở Trung Quốc, chúng tôi không cần các vệ sỹ biết sử dụng súng. Chỉ cần một đến hai cú ra đòn, các vệ sỹ sẽ chặn được một kẻ tấn công.” BVSC ra đời năm 2002 và được coi là hãng cung cấp dịch vụ an ninh tư lâu đời nhất ở Trung Quốc.
Khi Zhe, một huấn luyện viên võ thuật đẳng cấp quốc gia đồng thời là cựu nhân viên an ninh quốc gia, khai trương BSVC tám năm trước với mục đích nhằm phục vụ nhóm khách hàng giàu có, đẳng cấp cao, công ty này gặp rất ít sự cạnh tranh. Nhưng mọi chuyện thay đổi chóng mặt. Tính đến cuối năm ngoái, theo số liệu Bộ Công an Trung Quốc, ngành vệ sỹ tư này đã trở thành một ngành trị giá tới 1,2 tỷ USD với khoảng 2.767 công ty, tuyển dụng hơn hai triệu nhân viên an ninh.
Sự bùng nổ của nó phản ánh mức độ thịnh vượng ngày càng tăng, tạo nên một thế hệ “đại gia” ở Trung Quốc nhưng đồng thời cũng làm trầm trọng thêm khoảng cách giàu nghèo. Trong khi hàng triệu người mới nổi luôn tìm cách khoe khoang, phô trương sức mạnh đồng tiền của mình thì đang có cảm giác oán giận cũng ngày càng tăng ở một bộ phận bị bỏ lại đằng sau, gây mối đe dọa cho trật tự xã hội.
Đã xuất hiện thường xuyên những vụ bắt cóc nhằm vào các đối tượng lắm tiền nhiều của và thời gian qua là một loạt những vụ bạo lực đẫm máu bắt nguồn từ thái độ bất mãn với xã hội. Điển hình là năm nay, Trung Quốc đã phải chứng kiến không ít vụ tấn công kinh hoàng nhằm vào các nhà trẻ và trường tiểu học.
Ni Shoubin, giáo sư Viện Thương mại quốc tế Thượng Hải, nhận xét: “Sự bùng nổ của ngành vệ sỹ cho thấy những người giàu đang ngày càng lo ngại về an ninh của gia đình cũng như chính họ. Dư luận chung chán ghét cách thức, mánh mung mà nhóm này trở thành triệu phú, tỷ phú. Xã hội đang bắt đầu không thiện cảm với người giàu. Vì vậy, những đại gia này cảm thấy không an tâm.”
Các vệ sỹ tư giờ đây có đủ mọi nhiệm vụ từ bảo vệ những người nổi tiếng, giàu có, các ngôi sao… cho đến hỗ trợ an ninh cho những sự kiện lớn như World Expo ở Thượng Hải. Tốc độ phát triển chóng mặt của ngành này khiến các cơ quan hữu quan bắt đầu chú ý và cố gắng đưa vào khuôn khổ. Cho đến giờ, các công ty vệ sỹ tư vẫn đang hoạt động hợp pháp trong một lĩnh vực nhạy cảm mà không có chính sách, các quy định hay các tiêu chuẩn cụ thể.
Tháng Tư vừa qua, Quốc hội Trung Quốc thông báo sẽ soạn thảo những quy định để kiểm soát tốt hơn ngành nghề này. Bản thân công ty BVSC của Zhe cũng đang hỗ trợ cảnh sát địa phương soạn thảo các quy định, tiêu chuẩn, đồng thời chuẩn bị ra mắt một sách giáo khoa đào tạo vệ sỹ tư.
Rất nhiều nhân vật mới giàu ở Trung Quốc quyết định không phô trương. Một số đang bỏ qua cả những động thái, những đồ dùng mang tính khoe của. Và đương nhiên, họ ngày càng tìm đến các công ty vệ sỹ tư để được bảo vệ. Nhưng họ cũng không hề muốn kè kè bên mình một gương mặt mà ai nhìn vào cũng biết là vệ sỹ. Chính vì vậy, ngay cả những vệ sỹ tư này cũng khoác cho mình nhiều vỏ bọc mà lý tưởng nhất đối với các “đại gia” là vệ sỹ kiêm lái xe./.
Người hát rong thuê vệ sĩ chó
Chàng hát rong tâm sự: “Nhiều người không nhận ra tôi đang ngồi trong thùng và cứ coi như tiền không chủ. Phải vất vả lắm mới chui ra chui vào cái thùng này được. Bởi vậy tôi đã mang Obi đi cùng. Chú chó này rất ngoan và chỉ đứng trên nóc thùng, nhìn mọi người qua lại”.
Theo Ananova, ban đầu, Charlie biểu diễn trong thùng như một trò vui. “Một ngày, tôi nhìn thấy thùng rác rỗng ở trung tâm thành phố và tôi liền nghĩ mình có thể chui vừa trong đó. Tôi chui vào để làm trò với bạn bè. Sau đó, tôi học chơi đàn guitar và một người bạn nhắc lại chiếc thùng. Bởi vậy tôi quyết định kết hợp hai thứ đó”.
Charlie nói rằng, anh luôn thu hút rất đông người tò mò khi họ không biết tiếng hát cất lên từ nơi nào. “Họ có thể nghe thấy tôi nhưng không nhìn thấy. Bởi vậy họ luôn dừng lại và cố gắng tìm xem tôi ở đâu”.
Tuy nhiên, ở trong thùng cũng khiến anh chàng này gặp nhiều phiền phức: “Thỉnh thoảng có người lại ném rác vào trong thùng vì không biết tôi đang ở trong”, anh kể.
Đội nữ vệ sĩ bảo vệ yếu nhân Thổ Nhĩ Kỳ
Có cả một đội nữ vệ sĩ của Thổ Nhĩ Kỳ: đó là các cô gái tên Aiché, Songul, Essin, Aylin, Tuba… Họ làm việc cho cơ quan đặc biệt bảo vệ yếu nhân trong Sở Cảnh sát Istanbul.
Giáo trưởng Giáo hội Chính giáo BartholoméI của Constantinople (tên cũ của Istanbul) là một trong những yếu nhân được bảo vệ hiệu quả nhất ở Thổ Nhĩ Kỳ.
Vừa qua, trong lễ ban phúc lành ở giáo đường Saint-Dimitar của Bugaria, nếu chú ý người ta sẽ nhận ra một phụ nữ luôn đi theo giáo trưởng. Người phụ nữ kín đáo dò xét mọi người, không bỏ qua bất cứ động tĩnh gì xung quanh. Trẻ tuổi và mảnh khảnh, cô gái mặc comple thanh lịch màu xám và không đeo đồ trang sức như bao phụ nữ bình thường khác. Nếu quan sát gần người ta sẽ nhìn thấy một sợi dây trong mờ mắc vào tai của cô gái và một “cục u” gồ lên bên thắt lưng – tất cả chứng minh đây là một nữ vệ sĩ.
Có cả một đội nữ vệ sĩ của Thổ Nhĩ Kỳ: đó là các cô gái tên Aiché, Songul, Essin, Aylin, Tuba… Họ làm việc cho cơ quan đặc biệt bảo vệ yếu nhân trong Sở Cảnh sát Istanbul. Khoảng 750 người làm việc trong Sở Cảnh sát Istanbul, trong đó 200 người có nhiệm vụ bảo vệ yếu nhân trong nước và nước ngoài công du đến Thổ Nhĩ Kỳ. Và phụ nữ chiếm 15% quân số đội bảo vệ yếu nhân.
Khi bảo vệ gần Thủ tướng Thổ Nhĩ Kỳ Recep Tayyip Erdogan, nhóm nữ vệ sĩ chia ra thành các nhóm nhỏ hơn để công tác bảo vệ được hiệu quả – 3 người lo cho an ninh của thủ tướng, 3 người khác bảo vệ các thành viên gia đình của ông. Và cũng như thế đối với phu nhân tổng thống, Gul. Nữ vệ sĩ Thổ nhĩ Kỳ cũng bảo vệ một số VIP nước ngoài, từ Nữ hoàng Anh Elizabeth cho đến lãnh đạo Muammar Kadhafi của Libya.
Người ta dễ dàng phát hiện ra họ trong các phái đoàn do họ không hề đeo nữ trang, không trang điểm, không mang ví cầm tay hay giày cao gót. Mà ngược lại, họ được trang bị còng tay, tai nghe, súng và một băng đạn phụ. Ngoài ra họ có thể mang kính đen hay màu nhạt. Khi bảo vệ các nhà lãnh đạo Iran hay Arập Xêút, nữ vệ sĩ Thổ Nhĩ Kỳ mang mạng che mặt.
Dĩ nhiên nữ vệ sĩ phải tinh thông nhiều môn võ nghệ. Họ được chọn lọc qua nhiều lần kiểm tra căng thẳng, trong đó bao gồm khả năng ngoại ngữ. Aiche Sen, lớn tuổi nhất trong đội nữ vệ sĩ, đã trải qua 10 năm trong nghề. Chị là nữ cảnh sát đầu tiên được giao nhiệm vụ bảo vệ một nguyên thủ quốc gia. Nữ đồng nghiệp của chị, Songul Tépé, cũng đã qua 8 năm trong nghề này. Ngày nay cả hai phụ nữ này đã là chỉ huy đội nữ vệ sĩ và nhiều đồng nghiệp nam cũng dưới quyền của họ. Songul nói: “Các đồng nghiệp nước ngoài của chúng tôi đều trố mắt ngạc nhiên khi nhìn thấy chúng tôi. Có lẽ vì vệ sĩ ở nước họ đều là đàn ông”.
Ở Thổ Nhĩ Kỳ, người nhận công tác bảo vệ yếu nhân không đòi hỏi phải là nam giới. Vệ sĩ cũng phải can thiệp trong trường hợp xảy ra sự lăng nhục, xúc phạm. Aiché nhấn mạnh: “Trong những tình huống như thế, một yếu nhân có thể bị lăng nhục bằng ngôn từ và lời qua tiếng lại có thể dẫn đến xô xát. Chính vì thế mà chúng tôi bắt buộc phải nhanh chóng làm chủ những yếu tố gây rối loạn”.
Còn Essin Adzar nằm trong số những phụ nữ trẻ mới được Sở Cảnh sát Istanbul tuyển mộ. Cô được biên chế vào đội nữ vệ sĩ tinh nhuệ này chỉ mới 1 năm nay. Essin Adzar được tham gia đội nữ vệ sĩ sau khi tốt nghiệp xuất sắc khóa huấn luyện đặc biệt dành cho những sĩ quan tương lai của Cảnh sát quốc gia Thổ Nhĩ Kỳ. Chuyên môn của Essin Adzar là lái xe thể thao. Cô còn độc thân nhưng phần đông những phụ nữ này đều đã có gia đình riêng và chồng của họ thường cũng là đồng nghiệp.
Tuba Aktan nói: “Chung sống với một cảnh sát chẳng phải chuyện dễ dàng. Nhưng khi hai người cùng một cảnh ngộ thì cuộc sống trở nên dễ chịu hơn. Vì chỉ có cảnh sát mới hiểu được hoàn cảnh của nhau mà thôi”
Di An (theo Courrier)
Theo ANTD
Công ty SBC
Gian nan nghề Bảo Vệ, Vệ Sĩ
Dịch vụ bảo vệ SBC – “Đơn điệu, buồn tẻ! Nghề này là vậy, chẳng có gì vui đâu!” – Hiền, vệ sĩ một công ty kinh doanh dịch vụ bảo vệ nhất nhì thành phố, bộc bạch khi chúng tôi đòi nghe những chuyện vui buồn trong đời vệ sĩ của anh.
Theo anh, làm nghề này, riết rồi những thói quen trong công việc cũng nhiều lúc “bị ứng dụng” một cách rất tự nhiên vào trong cuộc sống đời thường. Đến bất cứ chỗ nào, cặp mắt cũng láo liên để quan sát cách ăn mặc của người này, từng cử chỉ của người nọ. Những hôm không có ca trực, tranh thủ đi chơi với vợ, đến chỗ đông người – như một phản xạ quen thuộc – việc đầu tiên của anh là đảo mắt tìm… chuông báo động, bình chữa cháy, lối thoát hiểm! Vậy đó (dù không hề cố ý), an toàn vẫn là ưu tiên số một. Chuyện vui vẻ tính sau!…
Anh T., nhân viên công ty A, cho biết, đề phòng những trường hợp người cai nghiện đói thuốc “làm ẩu”, anh phải theo sát nhất cử nhất động của họ. Đến nỗi, lúc người cai nghiện đi tiểu, anh cũng phải đứng canh bên ngoài toalet! Nhưng giới bảo vệ nhận xét, theo nghề này, “nhẫn” nhất là những người làm việc trong các khách sạn, nhà hàng; còn “liều” nhất là những người làm trong các quán bar, vũ trường, sàn nhảy. Làm nhà hàng phải cực “nhẫn” vì phải chiều lòng hai tầng “thượng đế”; còn làm trong các quán bar, vũ trường, khó tránh những nguy hiểm đến tính mạng!
Có vẻ xương xẩu như thế, nhưng nghề vệ sĩ khá “hút hàng” trong vài năm gần đây. Càng ngày, càng có thêm nhiều doanh nghiệp kinh doanh lĩnh vực này ra đời. Theo đó, đông đảo lao động, nhất là giới trẻ, nô nức tham gia. Hầu như các công ty kinh doanh dịch vụ bảo vệ đều có quy trình tuyển dụng người na ná nhau. Trẻ, khỏe, thể hình tốt – đó là điều kiện cần để “đóng” tên mình vào những lớp chiêu sinh vệ sĩ. Qua vòng sơ tuyển, các ứng viên sẽ được đào tạo bài bản, chuyên nghiệp theo một giáo trình riêng. Trong khoảng thời gian từ 2 đến 3 tháng, các vệ sĩ tương lai sẽ được trang bị một số “vốn” căn bản, từ trình độ võ thuật đến những kiến thức tổng quan về luật (Luật Lao động, Luật Hình sự…) tác phong làm việc (cách viết báo cáo, ghi chép điều tra, thẩm vấn; cách sử dụng các loại máy thông tin; rèn luyện trí nhớ); phương pháp phòng chống trong những trường hợp cụ thể; cách bảo vệ, tự vệ, sơ cấp cứu, phòng cháy, chữa cháy… Thế vẫn chưa ổn đâu. Xong khóa đào tạo, các học viên này sẽ được phân công về các nhà máy, công trường, công ty, xí nghiệp, cao ốc… để thực nghiệm. Qua kỳ sát hạch, trở thành nhân viên chính thức của công ty, lúc ấy, mới được gọi là vệ sĩ – tức là một nhân viên bảo vệ chuyên nghiệp.
Bát nháo chuyện thương trường
Nhiều người đưa giả thuyết, nghề vệ sĩ ở ta hiện nay có gốc gác sâu xa từ hoạt động bảo tiêu bên Trung Quốc. Nếu giả thuyết ấy đúng thì nghề này đã có lịch sử từ mấy ngàn năm rồi! Manh nha từ đời nhà Tống, nghề bảo tiêu phát triển cực thịnh dưới thời Mãn Thanh, ấy là do thời gian này hoạt động giao thương quốc tế được mở rộng hơn nhờ con đường tơ lụa. Nhưng có lẽ, Âu – Mỹ mới là mảnh đất phì nhiêu cho nghề vệ sĩ sinh sôi, nhất là trong khoảng thời gian gần trăm năm trở lại đây. Nhưng còn ở Việt Nam, chỉ từ khi nước ta bắt đầu mở cửa, nghề này mới dần dà trở thành một nhu cầu thực tế và ngày một phát triển như hiện nay.
Lúc trước, thường các cơ quan doanh nghiệp đều chỉ sử dụng “bảo vệ vườn” – tức là lực lượng bảo vệ của chính nội bộ cơ quan, tổ chức ấy. Dần dần, khi nghề vệ sĩ bắt đầu hình thành và bắt nhịp với đời sống hiện đại, lớp bảo vệ “cây nhà lá vườn” mới ngày một ít dần đi. Thay vào đó là xu hướng sử dụng những vệ sĩ chuyên nghiệp của các công ty cung ứng.
Nghề kinh doanh dịch vụ bảo vệ chuyên nghiệp ở Việt Nam khá mới mẻ. Trong giới doanh nghiệp kinh doanh lĩnh vực an ninh dân sự này, Yuki Spe 24, Long Hải, Thăng Long, Sài Gòn Nam Chính Trực trả lương nhân viên tương đối cao. Còn lại tại hầu hết các công ty khác, hiện nay bình quân thu nhập mỗi vệ sĩ chỉ ở ngưỡng 700.000 – 1.000.000 đồng/tháng. Mức thu nhập này chưa hẳn đã cao so với các ngành nghề khác, nhưng khá đông thanh niên tìm việc vẫn hăng hái lao vào. Mỗi người theo đuổi nghề này đều có một lý do riêng nhưng chung quy theo họ đây là một nghề “có sức hấp dẫn đặc biệt”.
Nghề kinh doanh dịch vụ an ninh dân sự này hằng năm đem về cho các công ty một khoản doanh thu không thể gọi là nhỏ. Vì thế, thấy người “ăn khoai”, kẻ khác cũng “vác mai đi đào”. Theo số liệu mới nhất, cả nước hiện có trên 80 công ty, riêng TP.HCM đã có hơn 69 doanh nghiệp kinh doanh dịch vụ này.
Nghề kinh doanh dịch vụ bảo vệ là một nghề đặc biệt. Công an là đơn vị cấp phép và quản lý. Tuy nhiên, việc quản lý chủ yếu cũng chỉ quanh quẩn về mặt hình thức, hành chính. Chính trong những cuộc họp với doanh nghiệp, cấp quản lý vẫn thừa nhận đây đó việc quản lý còn có chỗ lỏng lẻo sơ sài. Về đào tạo, trước đây, đa số doanh nghiệp ký kết hợp đồng với các trung tâm, đơn vị chuyên môn – các trường đại học, trung học cảnh sát, an ninh, cảnh sát PCCC, hội chữ thập đỏ… Nhưng thực tế hiện nay, phần lớn quá trình đào tạo đều do các công ty, doanh nghiệp tự đảm nhận. Các doanh nghiệp vừa là tổ chức đào tạo vừa là nhà cung cấp dịch vụ, xét một mặt nào đó thuận lợi cho người lao động. Thế nhưng hình thức độc quyền đó trong nhiều trường hợp đã dẫn đến hành động lừa đảo – một công ty dịch vụ bảo vệ ở quận Tân Phú, TP.HCM mà chúng tôi chưa tiện nêu tên – doanh nghiệp chiêu sinh, đào tạo (dĩ nhiên có thu học phí đàng hoàng) nhưng lại không bố trí việc làm cho người lao động. Chất lượng vệ sĩ còn mơ hồ ở chỗ nhiều doanh nghiệp do chạy theo lợi nhuận đã tiết kiệm hóa, đơn giản hóa quá trình đào tạo. Từ đó nhiều “sản phẩm” xuất xưởng không đạt yêu cầu về mặt nghề nghiệp. Lương thấp, không được đào tạo bài bản, quản lý nghiêm ngặt, không ít nhân viên bảo vệ an ninh đã làm những chuyện khó có thể chấp nhận: thông đồng ăn cắp tài sản của khách hàng, hành hung,, bôi nhọ danh dự, xúc phạm nhân phẩm đồng loại, cư xử theo lối giang hồ làm mất trật tự trị an nơi được phân công công tác…
Bạn đọc hẳn còn nhớ: cách đây không lâu, năm 2002 đã từng xảy ra vụ Xí nghiệp Toyota Đông Sài Gòn (TESC) thuê vệ sĩ Công ty bảo vệ TL để giải quyết tranh chấp mặt bằng với Công ty TNHH Ô tô Đông Sài Gòn (DOSAGO). Toán vệ sĩ này cùng với cánh bảo vệ nội bộ của TESC đã dùng dùi cui, roi điện phong tỏa khu vực tranh chấp. Cuộc hỗn loạn có sự tham gia của lực lượng bảo vệ chính quy này đã gây ra một dư luận rất xấu trong nhân dân. Mới đây nhất, ngày 14/4/2004, tại khu công nghiệp Phú Mỹ, huyện Tân Thành, tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu, do giải quyết hiềm khích với nhau, hai nhóm bảo vệ Y.S và T.L “71” đã gây ra một vụ ẩu đả. Theo Thiếu tá Trần Quang Hiệp, Trưởng Công an thị trấn Phú Mỹ, sự vụ xuất phát từ việc ngày 28/3/2004, một nhân viên của Công ty T.L bị bảo vệ của Công ty Y.S bắt làm kiểm điểm vì tình nghi bảo vệ của T. L ăn cắp dầu. Tối 14/4/2004, toán nhân viên của T.L đã bất ngờ kéo lực lượng từ thôn Ngọc Hà qua Quảng Phú (cùng ở thị trấn Phú Mỹ) “viếng” nhà trọ của đám nhân viên Y.S. Một cuộc tập kích bằng mưa đá, gậy gộc diễn ra. Toán bảo vệ T.L xông vào nhà trọ của nhân viên Y.S đập bể cửa kính, lôi 3 nhân viên của Y.S ra hành lang đánh, bắt quỳ xuống xin lỗi. Một cách hành xử chắc chắn hoàn toàn không có trong giáo trình huấn luyện nghề vệ sĩ.
Chắc sẽ có nhiều người bảo: sự việc đó cũng chưa có gì ghê gớm! Nhưng nếu đặt trong bối cảnh nghề kinh doanh dịch vụ bảo vệ đang bộc phát (chưa chắc đã được kiểm soát chặt chẽ!) như hiện nay, trong khi chưa có một quy định nào khả dĩ hướng dẫn cặn kẽ cho các doanh nghiệp hoạt động (ngoài Nghị định 14, 47 của Chính phủ và Thông tư 07 của Bộ Công an), chưa có những chế tài thật nghiêm minh để xử lý những trường hợp vi phạm… cộng với ảo tưởng về một thứ quyền lực mơ hồ có được do tác phong “oai vệ” và công việc đặc biệt của mình tạo ra, một bộ phận vệ sĩ đã hành động ngang ngược, bất chấp luật pháp như thế. Bên cạch đó, thực tế đã có việc một số doanh nghiệp thành lập nhưng không hoạt động được và tự tiện chuyển giao tư cách pháp nhân cho người khác, cũng như khâu tuyển chọn và quản lý nhân viên của nhiều công ty chưa thật chu đáo, kỹ càng. Giả dụ, nếu có những đối tượng xấu trà trộn, lợi dụng hoạt động làm ảnh hưởng tình hình an ninh trật tự thì sao? Rõ ràng, nếu không kiểm soát được đây sẽ là một lực lượng bảo kê, vô tình có được sự tiếp tay của Nhà nước. Điều đó thật nguy hiểm khôn lường.
Nguyên thủy, nghề vệ sĩ ra đời không chỉ nhằm mục đích kinh doanh. Và dù khá mới mẻ nhưng từ lúc xuất hiện đến nay, nghề vệ sĩ đã góp phần không nhỏ trong phong trào bảo vệ anh ninh, trật tự an toàn xã hội, đấu tranh phòng chống các loại tội phạm và các vi phạm pháp luật khác… Đã có những tấm gương người tốt việc tốt là vệ sĩ – ngăn chặn những vụ móc nối trộm cắp trong các khu chế xuất, truy bắt tội phạm cướp giật, nhặt được của rơi trả người bị mất,… Đặc biệt điển hình như gương nhân viên Công ty Đ.N.A dũng cảm cứu hơn 300 người thoát chết trong vụ cháy ITC. Đó là những hạt nhân tích cực trong phong trào giữ gìn bảo vệ an ninh, trật tự an toàn xã hội rất đáng khen ngợi. Chắc chắn họ làm việc đó vì không chỉ mình vai u thịt bắp, có dùi cui, nón két, roi điện, bộ đàm…
Ai đó đã nói rằng người vệ sĩ hiện đại cần phải biết cách quên để nhớ nhiều thứ. Nhưng có một thứ họ không thể quên đó là đạo đức và lối hành xử có văn hóa, ít nhất cũng là tối thiểu của một người bình thường. Trong nhiều giáo trình huấn luyện của các công ty vệ sĩ đều có nhắc: “Bạo lực, võ thuật chỉ là phương tiện tự vệ cuối cùng”. Bài học thật hay, nhưng không hiểu đặt trong tình trạng nghề kinh doanh bảo vệ còn tranh tối, tranh sáng như hiện nay, liệu nó có hiện diện được suốt mỗi thời khắc trong đời người vệ sĩ?
Công ty SBC St
Vệ sỹ – nghề hấp dẫn giới trẻ – Công ty SBC
“Thường xuyên vắng nhà, bất kỳ lúc nào cũng có thể gặp nguy hiểm. Khi thân chủ nghỉ ngơi là lúc mình phải tỉnh táo. Thu nhập không cao song tôi thấy vui vì có điều kiện để che chở cho người khác và chống lại cái ác”, anh Hoàng Văn Ân, một vệ sỹ lâu năm của Công ty Cổ phần bảo vệ Đại Gia tâm sự.
Nghề bảo vệ chuyên nghiệp hay còn gọi là vệ sỹ xuất hiện từ cuối năm 1995. Đến nay, ngành này đã có trên 30 doanh nghiệp với khoảng 7.000 người, trong đó đa số là nam giới, chỉ có 10% là nữ, tập trung chủ yếu ở Hà Nội và TP HCM. Vài năm trở lại đây ở một số tỉnh Hải Phòng, Nam Định, Hải Dương, Bắc Ninh… cũng xuất hiện các công ty bảo vệ.
Để trở thành một vệ sỹ thực thụ, các nam thanh niên phải đạt tiêu chuẩn cao trên 1,68 m, cân nặng trên 57 kg, nữ từ 1,58 m, cân nặng 50 kg trở lên; có sức khỏe tốt, dẻo dai, nhanh nhẹn, tư cách tốt, lý lịch trong sạch, trình độ học vấn tối thiểu tốt nghiệp THPT, ưu tiên người biết ngoại ngữ và bộ đội, công an nghĩa vụ phục viên.
Các công ty bảo vệ có quy trình tuyển người khá giống nhau. Thí sinh phải qua kiểm tra thị lực, thính lực và đặc biệt là kiểm tra thể lực ban đầu bằng động tác chống đẩy trong vòng 45 giây (tương đương 45 lần). Ở vòng chiều cao, cân nặng, mắt, tai có thể lọt qua dễ dàng, song đến vòng chống đẩy nhiều sĩ tử đã phải đầu hàng. Trong buổi thi tuyển vào Công ty bảo vệ Đại Gia (Gia Lâm, Hà Nội), Trần Mạnh Kiên, 18 tuổi, vừa tốt nghiệp THPT, dù hội tụ đầy đủ các tiêu chuẩn nhưng cũng đành ngậm ngùi gác lại mơ ước trở thành vệ sỹ. Đến vòng thể lực anh lấy hết bình sinh cũng chỉ chống đẩy được vài lần. Qua vòng sơ tuyển, các vệ sỹ tương lai sẽ bước vào khóa đào tạo từ 2 đến 3 tháng với kiến thức cơ bản về pháp luật, sơ cứu ban đầu, phòng chống và phương án đối phó khi xảy ra cháy nổ, nhận biết bom mìn, biết bắn súng và võ thuật.
Tất cả vệ sỹ khi được đào tạo đều thống nhất nguyên tắc được ghi trong giáo trình: “Sự an toàn của thân chủ là thước đo năng lực làm việc của nhân viên và thành công của doanh nghiệp”. Ông Phạm Quy, Phó Giám đốc Công ty TNHH Dịch vụ Bảo vệ Long Hải, nói: “Người vệ sỹ phải luôn có được cái đầu mát và coi sự an toàn của thân chủ là trên hết”. Để bảo vệ an toàn cho khách hàng, anh Tô Ngọc Hải, nhân viên công ty Hoàng Gia, làm tại Bar Phi Thuyền (TP HCM) đã lấy thân mình che cho thân chủ trong một vụ tấn công của xã hội đen. Vụ hỏa hoạn tại Trung tâm Thương mại Quốc tế – ITC hồi cuối năm ngoái, nhân viên công ty Long Hải cứu được gần 300 người. Anh Vũ Tín, một trong những nhân viên đó, được người dân TP HCM nhớ mãi về lòng dũng cảm, song lý do anh lao vào lửa cứu người thật giản đơn: “Tôi đã cứu được 2 người, lúc đó nếu có chết cũng vẫn lãi được một người”.
Một buổi tập của các “vệ sỹ”. |
Thu nhập trung bình của nhân viên bảo vệ chuyên nghiệp tại hầu hết các công ty từ 700.000 đến 1.000.000 đồng/tháng. Một số công ty thành lập sớm như: Long Hải, Thăng Long, YUKI 24/24, Long Hổ, SCD, Hoàng Gia… có mức thu nhập cao hơn. Không ít vệ sỹ làm tốt nhiệm vụ đã được khách hàng bồi dưỡng thêm hay tặng quà nhân ngày lễ, tết. Anh Nguyễn Đình Khiêm, bảo vệ tại khu biệt thự tập đoàn Nike, khu công nghiệp Sóng Thần, hồ hởi cho biết: “Do làm tốt nhiệm vụ của mình, mỗi tháng thân chủ bồi dưỡng thêm 20 USD”. So với nhiều ngành nghề khác mức thu nhập này chưa phải là cao song lại hấp dẫn không ít thanh niên. Anh Ân, sau nhiều năm theo nghề bộc bạch: “Tôi chọn làm vệ sỹ do yêu thích sự mạo hiểm và muốn được làm người hùng”.
Mặc dù không rầm rộ như các lĩnh vực khác nhưng các doanh nghiệp cung cấp dịch vụ vệ sỹ cũng có doanh thu hàng năm không nhỏ bởi ngày càng có nhiều công ty, doanh nghiệp muốn thuê bảo vệ chuyên nghiệp. Ông Đặng Việt Hùng, trưởng phòng kinh doanh công ty TNHH dịch vụ bảo vệ Hoàng Gia (Hải Phòng) cho biết doanh thu của đơn vị khoảng 2 tỷ đồng/tháng, các doanh nghiệp khác cũng xấp xỉ con số này.
Thời gian tới, các công ty bảo vệ chuyên nghiệp sẽ tích cực mở rộng thị trường và chú trọng hơn đến phát triển loại hình mới. Được đánh giá là doanh nghiệp chịu đầu tư trong lĩnh vực này, Công ty Hoàng Gia sẽ mở thêm một dịch vụ mới là lực lượng phản ứng nhanh. Các gia đình, công sở khi đi vắng, nếu xảy ra hỏa hoạn, cháy nổ hoặc bị kẻ gian đột nhập, hệ thống thiết bị bảo vệ tự động sẽ báo về trung tâm điều hành của công ty và đội phản ứng nhanh sẽ có mặt tại hiện trường chỉ sau ít phút. Bên cạnh đó, Hoàng Gia cũng vừa gia nhập Hiệp hội An ninh Công nghiệp Mỹ và tiến tới áp dụng hệ thống quản lý chất lượng ISO 9000.
Thế Dũng
Phim vệ sĩ – Bodyguard
Đạo diễn: Jun Ki Sang
Diễn viên: Cha Seung Won, Sim Eun Kyung, Han Go Eun, Lee Won Jong
Nhà sản xuất: KBS
Thể loại: Hình sự
Tổng số: 22 tập
Quốc gia: Hàn Quốc
Giới thiệu : Hong Kyung-tak là một anh chàng cao to và tốt bụng nhưng thất nghiệp, dù anh đã đi khắp nơi để kiếm việc nhưng do có bản tính muốn “trừ gian diệt bạo” nên anh không làm việc ở chỗ nào ra hồn vì những chỗ anh làm toàn là quán ba, vũ trường…
Nhưng bước ngoặt đã đến với cuộc đời anh vì cũng sau một lần “ra tay diệt ác” mà anh vô tình được KBB, một công ty vệ sĩ nổi tiếng ở Hàn Quốc chú ý. Và thế là, từ đó, anh có 1 công việc ổn định, vừa hợp với tính cách, ngoại hình anh và cũng kiếm ra nhiều tiền.
Với tính tình vui vẻ, tốt bụng và nhiệt tình trong công việc, anh được mọi người trong KBB rất yêu mến, quý trọng, đặc biệt là cô nàng vệ sĩ xinh đẹp Park Yu-jin. Tuy nhiên, giám đốc của KBB là Han Sung-su thì vô cùng căm ghét Kyung-tak đơn giản là do đáng ghen với anh, vì không thể chiếm được cảm tình của Yu-jin. Thế nhưng, Kyung-tak thì lại có vẻ thích cô nàng hàng xóm Na-young hơn vì vẻ ngây thơ, trong trắng của cô.
Công việc của Kyung-tak về sau này càng khó khăn, nguy hiểm hơn khi mà các thế lực xã hội đen trong thành phố liên tục hoành hành, và sau này anh còn phát hiện ra nhiều điều uẩn khúc, đen tối sau công ty KBB trong vụ bầu cử tổng thống và bất ngờ hơn khi Na-young cũng bị liên quan vào các hoạt động ngầm bất chính của KBB và các thế lực mafia.
Vệ sĩ bất đắc dĩ
“Thật là hài hước khi xem một ngôi sao thuộc hàng “cứng” nhất của Hollywood cố tìm cách xoay xở với một đứa bé đèo trên vai, đứa khác thì đèo trước ngực”, Jonathan Glickman – nhà đồng sản xuất phim thốt lên, khi nói về nhân vật Shane Wolfe do Vin Diesel đóng.
Nhắc đến Vin Diesel, ai cũng nghĩ đến những pha bạo lực, súng ống, những trò tốc độ và một ngoại hình vạm vỡ, cơ bắp trong XXX và The Fast and the Furious. Người xem phim quen thuộc với hình ảnh Vin là một anh hùng sắt thép, nhưng sẽ thấy nam diễn viên gạo cội của Hollywood chịu thua trận và bó tay trước lũ trẻ con quái chiêu nếu bỏ qua bộ phim hài vui nhộn Vệ sĩ bất đắc dĩ (tựa đề gốc là The Pacifier)
Shane Wolfe (Vin Diesel đóng) là một binh sĩ “thép”, sống qui tắc đúng theo kiểu nhà binh, bộ dạng lẫn tính tình rất cứng rắn. Khi được cấp trên giao nhiệm vụ bảo vệ cho gia đình của một nhà khoa học bị ám sát và người vợ phải đi làm nhiệm vụ quan trọng trong vài ngày, để lại năm đứa con cho Shane quản lý tạm thời.
Shane bất đắc dĩ đã trở thành “chị” giữ trẻ mà nắm đấm của anh có mạnh cỡ nào cũng không thể chiến đấu nổi lực lượng 5 “chiến sĩ nhí” lắm trò. Anh buộc phải chuyển “thế trận”: chăm sóc lũ trẻ bằng tình thương lẫn kỷ luật.
Tuy nhiên, chính lũ trẻ làm cho Shane thay đổi tính cách lạnh lùng và rắn rỏi của anh. Anh và lũ trẻ trở nên thân thiện, gắn bó, làm cho nhau phát triển tốt đẹp hơn.
Vin Diesel tâm sự: “Tôi bị vai diễn trong Vệ sĩ bất đắc dĩ thu hút vì không những sự hài hước mà qua đó, tôi khám phá tính cách của một người khi thay đổi như thế nào. Bộ phim rất vui nhộn và có những cảm xúc, đặc biệt quan hệ giữa Shane và lũ trẻ”.
Bộ phim giải trí vui nhộn, rất nhẹ nhàng Vệ sĩ bất đắc dĩ bắt đầu khởi chiếu ngày 12/8 tại các rạp ở Hà Nội.
Nguyễn Hằng
Việt Báo
(Theo_DanTri)
Công ty SBC
Truyện cười về Larry Ellison
Đây là bài diễn văn của Larry Ellison (Chủ tịch Oracle) tại ĐH Yale vào lễ tốt nghiệp năm 2000 và cũng vì nó, ông bị lôi ra khỏi sân khấu khi đang diễn thuyết.
“Là SV tốt nghiệp từ ĐH Yale, tôi xin lỗi nếu các bạn có thể chịu đựng được phần mở đầu trước, nhưng tôi muốn các bạn làm một điều gì đó cho tôi. Xin hãy nhìn chung quanh bạn. Hãy nhìn người bạn cùng lớp bên trái bạn. Hãy nhìn người bên phải bạn. Bây giờ, hãy xem xét điều này: 5 năm nữa, 10 năm nữa, thậm chí 30 năm nữa, kì quặc là những người bên trái bạn sẽ trở thành người thua cuộc.
Người ngồi bên phải bạn lúc đó cũng là người thua cuộc. Và bạn, người ở giữa sẽ như thế nào? Bạn có thể mong mỏi điều gì hơn? Rốt cục bạn cũng sẽ là một gã tồi mà thôi. Tất cả đều thua. Tất cả. Thực tế, khi tôi tìm kiếm trước trong số những người trước mặt tôi hôm nay, tôi không thấy được hàng ngàn tia hi vọng cho một ngày mai tươi sáng. Tôi không thấy hàng ngàn người lãnh đạo tương lai trong hàng ngàn ngành công nghiệp. Tôi chỉ thấy hàng ngàn kẻ thua cuộc. Bạn lo lắng ư? Dễ hiểu thôi. Sau cùng, tôi, Lawrence “Larry” Ellison, người bỏ học đại học nửa chừng, cả gan hùng hồn thốt ra những điều trái lẽ phải như thế trước khóa tốt nghiệp của một trong những viện có uy tín nhất đất nước này?
Tôi sẽ nói cho các bạn biết tại sao?
Bởi vì tôi, Lawrence “Larry” Ellison, người giàu thứ hai trên hành tinh, là một kẻ bỏ học giữa chừng, mà các bạn thì không. Bởi vì Bill Gates, người giàu nhất thế giới dù sao đi nữa cũng là một kẻ bỏ học giữa chừng, mà các bạn thì không. Bởi vì Paul Allen, người giàu thứ ba trên thế giới, cũng bỏ học ĐH giữa chừng, và bạn thì không làm điều đó. Và cứ tính như thế tiếp tục đi. Cho đến Michael Dell, người giàu thứ 9 trên thế giới và ngày càng đi lên rất nhanh, cũng là một thằng bỏ học giữa chừng và bạn, vâng chính lại là bạn, không như thế. Bạn thấy đảo lộn rồi ư? Có thể hiểu được mà.
Vì vậy hãy để tôi chọc giận cái tôi trong bạn bằng cách chỉ ra, một cách thẳng thắn, là bằng cấp của bạn chẳng có giá trị gì hết. Phần lớn các bạn, tôi tưởng tượng là, đã trải qua 4,5 năm ở đây, bằng nhiều cách bạn cố gắng học và chịu đựng những gì sẽ có lợi cho bạn trong những năm sắp tới. Bạn đã lập ra một thói quen làm việc tốt. Bạn đã thiết lập nên một mạng lưới các quan hệ để có thể giúp đỡ bạn khi bạn vấp ngã trên con đường của mình. Và bạn đã tạo ra những gì có quan hệ suốt đời với từ “cách chữa bệnh”.
Tất cả điều đó đều tốt. Sự thật là bạn sẽ cần đến mạng lưới đó. Bạn sẽ cần những thói quen làm việc chăm chỉ. Bạn sẽ cần “cách chữa bệnh”. Bạn sẽ cần nó vì bạn không bao giờ bỏ học nửa chừng, và chính vì thế, vâng, bạn sẽ không bao giờ ở trong số những người giàu nhất thế giới. Oh, chắc chắn là làm theo cách của bạn sẽ không bao giờ vươn tới số 10, 11 như Steve Ballmer. Nhưng mà, tôi không nói cho bạn biết là thực sự ông ta đang làm cho ai phải không?
Và để có được thành tích đó, ông ta đã bỏ học. Hơi trễ, đó là sai lầm lớn. Cuối cùng, tôi nhận ra rằng, nhiều bạn ở đây, hi vọng là đa số các bạn, tự hỏi rằng ” Tôi có thể làm cái gì đây? Không còn hi vọng cho tôi nữa sao?”
Thật sự là không. Quá trễ rồi. Bạn đã miệt mài quá nhiều, tôi nghĩ là bạn biết là quá nhiều. Bạn sẽ không là người thứ 9. Bạn có một cái mũ dính liền, tôi không ám chỉ đến cái mũ vuông ( trong đồng phục lễ tốt nghiệp) mà bạn đang đội trên đầu. Hmm… Bạn thực sự thấy lo lắng ư ? Dễ hiểu mà. Vì thế đây có lẽ là dịp tốt để nuôi dưỡng niềm hi vọng. Không phải cho các bạn mà là cho khóa mới sắp tới kia. Các bạn là đồ phế thải rồi, vì thế tôi sẽ để các bạn lãnh mức lương thảm hại 200.000 đô la một năm, nơi mà đơn xin vào làm của các bạn sẽ được những thằng bỏ học hai năm trước đây kí.
Thay vào đó, tôi muôn mang lại hi vọng cho những bạn mới vào trường. Tôi muốn nói với các bạn, là tôi nhấn mạnh điều này: nên bỏ học. Hãy xếp đồ đạc và cả những ý tưởng lại và đừng quay trở lại nữa. Bỏ học đi. Đứng dậy đi.
Điều tôi muốn nói với bạn là cái mũ và áo choàng tốt nghiệp sẽ kéo bạn xuống chắc chắn như là những người bảo vệ kia sẽ lôi cổ tôi xuống khỏi sân khấu này…
(Đến lúc này thì chủ tịch của Oracle bị mời xuống khỏi sân khấu)